( Tình cờ gặp người bạn trong trại tâm thần thủ đức. Ảnh thật , người thật.)
***
Tình cờ gặp lại bạn xưa
Lường sao cho hết nằng mưa sự đời
Ngày nào ta bạn rong chơi
Sân chùa thuở ấy... lá rơi vẫn còn
Cà phê ta bạn cùng ngon
Thuốc thơm ta gởi bạn còn phun mây
Sao giờ gặp gỡ chỗ này
Bạn trông khác lạ ta đây không ngờ
Nghẹn ngào giây phút tình cờ
Ta thì đủ tỉnh bạn giờ ngu ngơ
Lệ lòng ngập lụt câu thơ
Tràn dâng vỡ toạt bến bờ nhân sinh
Trời cao không vẹn chữ tình
Đất dày không chở được nghìn nỗi đau
Tìm đâu tình bạn ngày nào
Tìm đâu một buổi tương chao sân chùa
Dúi vào tay bạn quà mua
Trách trời sao nỡ cợt đùa nỗi đau
Nhìn bạn ta bỗng nghẹn ngào
Nhìn bạn rưng rức lệ trào khóe mi
Mọi người giục ta nói đi
Chỉ còn chết đứng biết gì thốt ra
Ngậm ngùi giọt mặn rưng sa
Giấu người ta khóc lệ nhòa tình thương
Chia tay ta bạn đôi đường
Bầu trời chung bóng chia vườn trần ai
Lệ lòng hòa chảy đắng cay
Thương ta hay bạn mấy ai tỏ tường
Nợ trần phía trước còn vương
Nợ tình còn lắm bụi đường thế gian
Thấy người hết muốn đa đoan
Thấy đời như một vết son môi mềm
Thoa vào sáng chói đẹp thêm
Chùi ra bỗng chốc xinh tìm đâu ra
Ngày sau như ánh trăng tà
Biết mây che khuất hay là sáng trong
Chia tay bạn bước đau lòng
Vào nơi u uế sực nồng lạnh tanh
Ngoảnh đi lê bước chòng chành
Chân chì nặng trĩu sao đành thong dong
Tạ từ nhủ với tấc lòng
Chữ tâm chữ thiện gắng công vun bồi
Thương người như thể ta thôi
Như ta với bạn chung loài nhân sinh.

Nhận xét