
BAO GIỜ MÌNH TRÒN DUYÊN?
Tác Giả : Vũ Chí Thanh
(Thương tặng người yêu trong mơ...)
CAO PHI
Tánh nàng trẻ con hết vui cười nũng nịu giận hờn
Qua cầu mà không dìu nàng bước lệ nàng cũng tuông
Tánh nàng tôi đã quen biết nê không đưa đón nàng nữa
Ai có đâu ngờ một lần giận dỗi mộng tình phôi phai
VỌNG CỔ (CÂU 1)
Những giọt sương khuya còn đọng trên cành cây lá rũ mà người bạn cũ năm xưa nay đã vắng dạng xa hình...
Một lần giận hờn nhau mà tan vỡ giấc mộng tình...
Cây là phất phơ vì ngọn gió đùa tơi tả, em ở phương nào sao lắng tiếng im hơi(-)Nghe tiếng mưa rơi tí tách trên mái hiên ấp ủ niềm riêng nên lòng chất nặng sầu. Tiếng hẹn hò như nước chảy bèo tan hơn nữa cuộc đời tình yêu còn dang dở.
(CÂU 2) Bao nỗi nhớ thương lòng anh chưc cạn tỏ, em nỡ quay lưng ngoảnh mặt sao đành...
Khi những giọt sương đêm còn đọng trên cành...
Với mớ hành trang vội vàng vào xa cảng, xe lăn bánh rồi lòng vẫn mong gặp lại người xưa(-)Để được cùng ai bày giải đôi câu vì hờn giận đã lâu không gặp mặt. Vì tôi vẫn thầm mong một ngày hôn lễ, hoa cưới rợp đường hai đứa được tròn duyên.
NÓI LỐI
Ngọn gió đùa xào xạt lá vàng rơi
Hoà trong tiếng đàn ai nghe vu vương réo rắt
Như tiếng ve chiều giục giã khúc yêu thương
Sao giây phúc gặp mặt chạnh lòng không dám tỏ.
VỌNG CỔ (CÂU 5)
Tôi cứ mộng cư mơ giấc mộng vấn vương se kết thành duyên nợ. Lòng những bâng khuâng ngập ngừng lo sợ nên ngày đên tưởng bóng thương hình...
Nhưng khi gặp nhau sao không thốt trọn tiếng chung tình...
Đợi lúc đêm về mơ hình tưởng bóng day dứt trong lòng tiếng nhạc khúc tương tư(-)Nhìn nước lớn ròng theo con rạch nhỏ ra sông, thấy lục bình trôi còn có đôi có bạn. mình giận hờn nhau nên không tròn duyên nợ, anh đành chịu bơ vơ đơn lẻ có một mình.(CÂU 6) Tình tôi ơi sao cứ mãi giận hờn nhau cho tiếng ve sầu trưa hè thêm day dứt. Cây lá lưa thưa đất nức nẻ chờ mưa, anh chờ đợi em mõi mòn trong từng giấc mộng. Mỗi đêm buồn tựa gối nỗi cô đơn cờ ánh trăng lên trộm nhìn qua kẽ lá. ngỡ mình là chú cuội tương tư chờ ánh trăng lên mơ tưởng bóng chị hằng.
Thức đêm mới biết đêm dài, tình còn ngăn cách lòng còn nhớ thương. Bóng hình người mãi vấn vương, giận hờn ngăn cách biết bao giờ mình tròn duyên? Hết

Nhận xét